Thứ Tư, 1 tháng 3, 2017

CHỚ HUÂN TẬP THỨ MÀ MÌNH KHÔNG MUỐN CÓ Ở KIẾP SAU.

"Kiếp con người không thể chọn thân thể, nơi chốn được. Thọ thân ở đâu, loài nào là tùy thuộc vào nghiệp đã thành tựu. Nghiệp thì không có cái gọi là chọn lựa. Có thể hiểu nôm na là nó "rất trung thực". Ví như sóng ti vi vậy. Sóng ti vi mang theo dữ liệu ảnh và tiếng của một bộ phim về cuộc đời Đức Phật. Nó không có cái gọi là chọn cái tủ, cái bàn, cái micro,... hay cái tivi. Mà là khi gặp đối tượng tương ưng là cái ti vi thì nó có thể kết hợp. Khi cái tivi được bật đúng tần số với nó thì nó kết hợp. Khi đó nó thể hiện ảnh và tiếng như nó đã có đó là phim nói về cuộc đời của Đức Phật." (Pháp Không Chân Như)
***
Nguyên Thanh:
A Di Đà Phật. Thầy cho con hỏi! Kiếp con người có thể chọn thân thế, nơi chốn,.. để tái sinh không? Nếu có thì có trái với luật Nhân quả và kiếp Luân hồi không?

Pháp Không Chân Như:
Nguyên Thanh! Kiếp con người không thể chọn thân thể, nơi chốn được. Thọ thân ở đâu, loài nào là tùy thuộc vào nghiệp đã thành tựu. Nghiệp thì không có cái gọi là chọn lựa. Có thể hiểu nôm na là nó "rất trung thực". Ví như sóng ti vi vậy. Sóng ti vi mang theo dữ liệu ảnh và tiếng của một bộ phim về cuộc đời Đức Phật. Nó không có cái gọi là chọn cái tủ, cái bàn, cái micro,... hay cái tivi. Mà là khi gặp đối tượng tương ưng là cái ti vi thì nó có thể kết hợp. Khi cái tivi được bật đúng tần số với nó thì nó kết hợp. Khi đó nó thể hiện ảnh và tiếng như nó đã có đó là phim nói về cuộc đời của Đức Phật.

Nguyên Thanh:
Vậy thì các ngài Đạt Lai Lạt Ma ở Tây Tạng thì sao hả Thầy?

Pháp Không Chân Như:
Nghĩa là sao Nguyên Thanh?

Nguyên Thanh:
Các Ngài chọn nơi chốn để tái sanh đó Thầy!

Pháp Không Chân Như:
Sao ông biết?

Nguyên Thanh:
Con đọc qua sách.

Pháp Không Chân Như:
Ông không nên đem cái không có cơ sở để làm cơ sở cho những thắc mắc của ông. Ông đang lãng phí thời gian của ông đó. 
Ờ đời này, ông hãy làm và theo những điều chân chánh mà ông có thể kiểm chứng được ngay trong cuộc đời này. Nếu ngay trong cuộc đời này, ông không có gì để kiểm chứng thì ông không nên lãng phí thời gian vì nó. Cho dù nó được nêu ra trong kinh sách, hay của bất cứ kẻ nào ở đời này nêu ra. Phật dạy chúng ta tin khi chúng ta đã quán xét tường tận về nó một cách nghiêm túc, chứ không phải tin vì:
1. Nghe nối nhau.
2. Vì chuyện ấy đã có từ xưa.
3. Vì có nghe như vậy.
4. Vì tin theo sách vở đã nói.
5. Vì tự mình nghĩ sao tin vậy.
6. Vì lẽ: Có lẽ sự việc ấy có thật. 
7. Vì sự suy nghĩ của mình xem theo sự việc hành động bên ngoài.
8. Tin vì vừa ý rằng: Ðây đúng với sở thích của chúng ta.
9. Tin rằng: Người nầy nói đáng tin được.
10. Vị Sa-môn nầy là thầy của ta.
Ông nên nhớ: Thân người khó được, đừng để trôi qua một cách vô ích.
-------
PHỤ LỤC: VẤN ĐÁP

Thiện Đạo: 
Sao ông không biết có thể nắm giữ được sự tái sinh?

Pháp Không Chân Như: 
Thiện Đạo! Tiêu đề là câu trả lời cho câu hỏi của ông. Còn nội dung không phải đang nói về câu hỏi của ông nhưng cũng nói rõ về câu hỏi của ông. Ông nên phân biệt chúng sinh làm chủ sự tái sinh khác với chúng sinh đang thân trung ấm làm chủ sự tái sinh. Nói rằng nghiệp đã thành tựu không có cái gọi là chọn lựa cho sự tái sinh sau khi chết, như sóng ti vi kết hợp với ti vi không phải vì sóng tivi đó đã chọn lựa. Nói vậy cũng chính là đã nói kẻ đó đã làm chủ sự tái sinh của kẻ đó vì nghiệp thành tựu kia do chính kẻ đó đã huân tập. Mong ông hoan hỷ.

Như Ý Dang Hoa: 
A Di Đà Phật! Con bạch Thầy Phap Khong Chan Nhu sụ học của con còn hạn hẹp. Con xin có đôi lời mong Thầy chỉ giáo ạ: Mỗi một con người từ lúc sinh ra cho đến lúc chết linh hồn hay còn gọi là (thần thức) rời khỏi thân trung ấm để đi đầu thai vào cảnh giới nào thì tuỳ thuộc vào người đó khi còn sống đã làm những nghiệp gì Thiện hay Ác thì khi chết cứ theo nghiệp đó mà đi ạ. Có 2 hạng người cực Thiện hoặc cực Ác sau khi tắt thở trong vòng từ 12 giờ cho đến 2 ngày sẽ đi đầu thai ngay ạ.

Pháp Không Chân Như: 
Như Ý Dang Hoa! Lời cô thì đúng, chỉ có câu này thì tôi không biết: "Có 2 hạng người cực Thiện hoặc cực Ác sau khi tắt thở trong vòng từ 12 giờ cho đến 2 ngày sẽ đi đầu thai ngay ạ.". Mong cô hoan hỷ.

Tuệ Thông (Nguyễn Đức Quang): 
Con hiểu ý cô Như Ý Dang Hoa. Ý cô ấy muốn nói là: có 2 hạng người sẽ tái sanh ngay lập tức khi thần thức vừa thoát khỏi thể xác:
(1) Người cực thiện
(2) Người cực ác
Khi 2 hạng người này chết, thần thức sẽ tái sinh ngay lập tức. Một số bài giảng của các thầy đang giảng như vậy. Nhưng theo ngu ý của con thì chưa hẳn như vậy. Có những người cả nghìn năm vẫn chưa tái sinh do còn chấp trước vào những thứ khi họ còn sống. Theo con, một người khi mất tuỳ theo thời gian mà tái sinh, thời gian đó không cố định. Sự tái sinh đó phụ thuộc vào nghiệp của từng người và phụ thuộc theo cả sự chấp trước hay buông xả những việc trước lúc họ mất. Ý kiến riêng của con! Con nói sai mong thầy Phap Khong Chan Nhu chỉ bảo thêm.

Pháp Không Chân Như: 
Nguyễn Đức Quang à. Tôi không biết sau khi chết bao lâu thì hai hạng đó tái sinh. Tôi không biết nên nói không biết. Cái gì tôi biết chắc chắn thì tôi nói, không biết thì không nói. Mong hoan hỷ.
Nguyễn Đức Quang! Có 4 hạng nói cho ta nghe về việc này. Ngoài ra chẳng hạng nào khác, nếu có là nói dối. Một là Phật, hai là Bồ tát đã được nhiều kiếp, ba và bốn là hai hạng kia. Nếu hai hạng kia quay lại nói ta nghe thì ta cũng không tin vì khi chết, hai hạng kia không mang theo đồng hồ, mà có mang theo đồng hồ thì ta cũng không tin. Họ nói họ biết, ta không biết. Ông chớ nên tốn thời gian về những gì không có cơ sở.

Nguyễn Đức Quang: 
Nam mô a di đà phật! Để Thầy chê cười rồi. Mong thầy hoan hỷ cho

Pháp Không Chân Như: 
Thân người khó được, đừng để trôi qua vô ích.

Như Ý Dang Hoa: 
Con xin đa tạ Thầy Pháp Không Chân Như đã chỉ giáo cho chúng con ạ. Con cũng như bạn Nguyễn Đức Quang được nghe các Thầy giảng và đọc sách thôi ạ. Còn tái sinh hoặc đi đầu thai ở kiếp sau theo nghiệp nào thì ở trong Kinh ĐỊA TẠNG nói rất rõ rồi ạ. A Di Đà Phật.

Nguyễn Đức Quang: 
Thưa Thầy nếu như được nghe những lời thuyết đó từ một vị phật quá khứ ta có nên tin hay không? Và có nên tin vào các vị đang thuyết giảng pháp rất nhiều bây giờ hay không? Hay ta chỉ tin vào những thứ ta tự chiêm nghiệm, tự học hỏi, tự giác ngộ. Vậy đâu sẽ là khởi đầu của những thắc mắc của những phật tử như chúng con. Kính mong Thầy hoan hỷ giảng bày cho con thông chỗ này.

Pháp Không Chân Như: 
Nguyễn Đức Quang! Hãy khoan nói đến tin hay không tin, trước hết hãy lắng nghe và thấu hiểu. Ví như bài đăng này, tôi có trích lời Phật dạy, ông chưa đọc kỹ, thấu hiểu và quán xét.

Nguyễn Đức Quang: 
Nam mô A Di Đà Phật. Xin lắng nghe Thầy dạy!

Pháp Không Chân Như: 
Nguyễn Đức Quang! Ta là Phật tử. Cho nên sẽ dẫn đến, ta tin chư Phật luôn nói thật, luôn nói lời đúng, không nói dối, không nói thêu dệt, không tăng thượng mạn, không nói lời chẳng đúng; Ta tin Ngài là bậc chánh kiến, chánh tư duy, có trí huệ vô thượng, thấu biết mọi sự vật hiện tượng trong Vũ Trụ, thấu biết thật tướng của Vũ Trụ và Nhân sinh. Vì ta tin như vậy nên ta tin lời Ngài nói.
Nhưng này, Nguyễn Đức Quang, ta tin lời Chư Phật nói chứ chẳng phải vì tin như thế mà ta tin những gì mà một trung gian cho rằng lời đó là lời của Phật nói.
Có một người chưa vào đạo đã nói với tôi rằng: "Nếu những cuốn sách kinh được tìm thấy, trong đó ghi là lời của Phật và được chứng minh bằng phương pháp cạc-bon phóng xạ rằng nó xuất xứ vào thời của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni còn tại thế thì không thể chứng minh rằng những lời đó là của Đức Thế Tôn được. Vì cũng có thể vào những thời kỳ gần thời kỳ của Đức Thế Tôn tại thế hoặc ngay thời kỳ Đức Thế Tôn tại thế, có kẻ đã mạo danh và ghi ra như vậy."
Nguyễn Đức Quang! Lời của người này rất có lý. Sự việc ấy có thể xảy ra.
Khi ông nghe tôi nói như vậy, ông sinh tâm lo lắng chăng? Ông không phải lo lắng. Vì sao? Vì sự giả không bao giờ là bền vững. Nguyễn Đức Quang! Có bốn phương tiện đưa đến lời nói được bộc lộ là sự giả. Thế nào là bốn phương tiện?
Một là phương tiện phản biện. Về mặt hiện tượng, thì sự vật hiện tượng là một phần của thật tướng, nó không nằm ngoài thật tướng. Vậy nên, nếu ta tìm thấy một bằng chứng phản biện được một cách tròn đủ lời nói ta đang quán xét là không đúng thì lời nói đó không đúng. 
Nhưng này, Nguyễn Đức Quang, nếu ta không tìm thấy thứ gì để chứng minh lời nói đó sai thì lời nói đó chưa chắc đúng. Nhưng vì, ta là con người, là một chúng sinh đang ở kiếp người, thì ta phải thừa nhận nó đúng. Nếu sự thật nó đúng thì đó là phước đức của ta. Nếu sự thật nó không đúng thì ta cũng phải chấp nhận vì ta còn là một chúng sinh, còn phải gánh chịu những sự việc như vậy. Ta là chúng sinh trôi lăn trong luân hồi vì nghiệp ta đã tạo thì ta phải thừa tự nó. Kiếp con người là một thừa tự đó, phải có sự khiếm khuyết xảy ra với chính ta.
Hai là phương tiện lịch sử. Ta xâu chuỗi và quán xét một cách nghiêm túc dẫn đến rằng chính lời nói đó đã có người thực hành chỉ lời nói đó đã đem đến kết quả tốt đẹp ngay trong khi người đó còn sống. Và ta tin được lời nói đó đúng.
Nhưng này, Nguyễn Đức Quang, nếu sự xâu chuỗi và quán xét của ta có khiếm khuyết, sai sót, nhầm lẫn, dẫn đến ta kết luận lời nói đó đúng nhưng sự thật là sai thì ta cũng phải chấp nhận. Ta quyết định thì trước hết, ta là kẻ thừa tự quyết định đó. Ta còn là một chúng sinh thì còn phải gánh chịu những sự việc như vậy. Ta là chúng sinh trôi lăn trong luân hồi vì nghiệp ta đã tạo thì ta phải thừa tự nó. Kiếp con người là một thừa tự đó, phải có sự khiếm khuyết xảy ra với chính ta.
Ba là phương tiện thực tiễn. Ta quán xét nghiêm túc, thực hành lời nói đó. Mỗi giây trôi qua, ta thấy tâm thiện ta tăng trưởng, tâm bất cấu uế của ta tăng trưởng, hoặc trí huệ của ta tăng trưởng. Mỗi phút trôi qua, ta thấy tâm thiện của ta tăng trưởng, tâm bất cấu uế của ta tăng trưởng, hoặc trí huệ của ta tăng trưởng. Mỗi giờ, mỗi ngày, mỗi tháng, mỗi năm trôi qua, ta thấy tâm thiện của ta tăng trưởng, tâm bất cấu uế của ta tăng trưởng, hoặc trí huệ của ta tăng trưởng. Quán xét nghiêm túc, thực hành lời nói đó, ta thấy tâm thiện của ta luôn tăng trưởng, tâm bất cấu uế của ta luôn tăng trưởng, hoặc trí huệ của ta luôn tăng trưởng. Quán xét nghiêm túc, thực hành lời nói đó, ta luôn kiểm chứng được sự thành tựu theo thời gian khi ta đang sống, ngay trong cuộc đời này. Như vậy, ta tin lời nói đó là đúng.
Nhưng này, Nguyễn Đức Quang, quán xét nghiêm túc, thực hành lời nói đó nhưng ta không kiểm chứng được ngay trong cuộc đời này thì ta không nên tin. Thân người khó được, ta không nên để cuộc đời của ta trôi theo những thứ mà ta không thể kiểm chứng nó ngay trong cuộc đời này. Ta không nên trông đợi vào những thứ mà nó không nằm trong sự kiểm chứng của ta, nó quá xa vời đối với ta sau cái chết.
Bốn là phương tiện Tam Bảo thường trụ. Này Nguyễn Đức Quang, đã có, đang có, sẽ có những vị đại thiện tri thức xuất hiện tại Trái Đất này. Họ sẽ giúp Phật tử hiểu rõ đâu là thật, đâu là giả, và đem đến cho con người những lời nói chân chánh. Bằng ba phương tiện đầu tiên và sự nghiêm túc lắng nghe và thấu hiểu, Phật tử sẽ biết vị đó là bậc đại thiện tri thức và biết rõ lời của vị ấy đúng hay sai.
Nguyễn Đức Quang! Lời này chân thành vì ông mà tôi nói. Đó là gì? Ông không nên tin theo và làm theo những lời mà ông không thể kiểm chứng được ngay trong cuộc đời này. Thân người khó được, đừng để cuộc đời trôi theo những gì ông không kiểm chứng được ngay trong cuộc đời này.

Nguyễn Đức Quang: 
Nam mô A Di Đà Phật! Con sẽ đọc kĩ lời giảng của Thầy. Và sẽ cố gắng học hỏi thêm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét